首页
诗词
名句
诗人
国学
文学
成语
字典
词典
当前位置:
首页
词典
青吹
qīng
chuī
青吹
拼音
qīng chuī
注音
ㄑ一ㄥ ㄔㄨㄟ
词语解释
青吹
[ qīng chuī ]
⒈ 风吹林木声。借指清风。
引证解释
⒈ 风吹林木声。借指清风。
引
隋 薛道衡 《梅夏应教》诗:“浮云半空上,青吹隔池来。”
宋 梅尧臣 《鹤林寺》诗:“松竹暗山门,颼颼给青吹。”
词语组词
青
字组词
吹
字组词
相关词语
qīng bái yǎn
青白眼
cōng qīng
葱青
xiǎo qīng nián
小青年
chuī chí
吹篪
què qīng
确青
qīng wú
青芜
jiè shí qīng zǐ
芥拾青紫
qīng láng biān
青琅编
qīng shēng sè
青生色
biān chuī
边吹
qīng chūn bù zài
青春不再
qīng tán
青坛
lèng tóu ér qīng
愣头儿青
qīng rán
青髯
hú chuī
胡吹
qīng luán
青鸾
qīng xiá yì
青霞意
yáo qīng
遥青
qīng qiū
青丘
qīng jìng
青镜
qīng tiáo
青条
jīn chuī
金吹
qīng páo bái mǎ
青袍白马
yī qīng
一青
qīng què
青雀
zhī qīng
支青
qīng zhī
青芝
qīng líng
青陵
qīng wū jīng
青乌经
qīng lù
青路